06-05-2013, 12:01 AM
Cuộc sống thật nhiều màu sắc, và có lẽ cây sáo là một màu tím đẹp trong tôi; dịu dàng, thanh thản và yên bình... Chẳng biết từ bao giờ, mà mỗi khi cô đơn tôi lại tìm về với cây sáo, để rồi nhẹ nhàng đưa tôi về miền kí ức không tên, mơ hồ nhưng rất đỗi êm đềm...
Cơ duyên đưa tôi đến với clb HUI như một sự sắp đặt trước: nghe vài bài sáo do bạn thổi, rồi tập tành làm quen, rồi vui mừng khi tập được một bài mới, một kỹ thuật mới. Một thói quen của mỗi buổi tối thứ 4, thứ 6 xuống nhà E tập sáo với các anh và bạn bè là một kỉ niệm khó phai trong tôi. Như một nhân duyên, cây sáo gắn kết tôi với mọi người trong clb mà đến giờ tôi vẫn hết lòng yêu mến: những người bạn thân thiết, những người anh tâm lý, những đứa em dễ thương, và một tình yêu đẹp... Tất cả đều do cây sáo mang lại cho tôi. Bởi thế, nó đã là một phần cuộc sống của tôi từ ngày đó.
Tham gia sinh hoạt trong clb thường xuyên chỉ trong 7 tháng, được tham gia những buổi liên hoan nhỏ của clb, tham gia offline sáo trúc đại học sư phạm kỹ thuật 1.1.2012, offline sáo trúc đại học quốc gia 7.2.2012, và nhất là sinh nhật clb 1 tuổi 26.2.2012 có lẽ là những điều may mắn với tôi. Được tìm hiểu, được học hỏi, được giao lưu với những người cùng đam mê giúp tôi nhận ra được nhiều điều trong cuộc sống...
Một phút bốc đồng và hoàn cảnh không cho phép khiến tôi rời xa clb vào tháng 5.2012 có lẽ là sai lầm của tôi? Chiếc áo của clb vẫn chưa một lần được khoác khiến tôi nhiều lúc buồn đến rơi nước mắt. Những lúc nhìn ngắm những bức hình, những video clip giao lưu của clb, không hiểu sao tôi rất buồn, cảm giác như đánh mất một cái gì đó quý giá mà chẳng thể nào tìm thấy được. Giá như tôi được tham gia, giá như tôi được góp một phần của mình vào đó thì có lẽ tôi đã không nuối tiếc thế này. Bỗng dưng tôi nhận ra, tôi chưa bỏ sót một thông tin nào của clb, phải chăng vì nó đã quá đỗi thân thiết, như một thói quen khó bỏ trong cuộc sống, để tôi có thể ôn lại những kỉ niệm đẹp, tìm về dòng sông êm đềm những lúc sóng gió? Buồn vì không được tham gia hoạt động của clb, nhưng vui vì thấy rằng clb ngày càng lớn mạnh, hoàn toàn đi ngược với suy nghĩ của tôi một năm về trước.
Cuộc sống là thế, có kẻ đến, người đi, có lúc vui vẻ, có lúc bất đồng. Hy vọng những người thay thế những người cũ sẽ luôn khoác những chiếc áo tươi sáng cho clb. Hy vọng mọi thành viên clb biết biến những lúc bất đồng thành những bài học kinh nghiệm. Hy vọng clb luôn mang ý nghĩa đẹp như tiếng sáo: nhẹ nhàng, yên bình, êm ả… để mọi người đến clb luôn tìm thấy nụ cười hạnh phúc. Và hy vọng clb sẽ luôn là kỉ niệm đẹp với tất cả mọi người, trong đó cá cả tôi – một thành viên đã cũ nhưng luôn ngắm nhìn clb từ phía xa…
…
P/s: Cảm ơn tất cả mọi người đã giúp mình có cảm xúc làm nên bài viết này. Đặc biệt cảm ơn video clip mừng sinh nhật 2 tuổi của clb. Bài viết còn nhiều sai sót, mong mọi người ném đá nhẹ nhàng. Xin cảm ơn mọi người đã dành chút ít thời gian đọc bài viết này ^o^
Cơ duyên đưa tôi đến với clb HUI như một sự sắp đặt trước: nghe vài bài sáo do bạn thổi, rồi tập tành làm quen, rồi vui mừng khi tập được một bài mới, một kỹ thuật mới. Một thói quen của mỗi buổi tối thứ 4, thứ 6 xuống nhà E tập sáo với các anh và bạn bè là một kỉ niệm khó phai trong tôi. Như một nhân duyên, cây sáo gắn kết tôi với mọi người trong clb mà đến giờ tôi vẫn hết lòng yêu mến: những người bạn thân thiết, những người anh tâm lý, những đứa em dễ thương, và một tình yêu đẹp... Tất cả đều do cây sáo mang lại cho tôi. Bởi thế, nó đã là một phần cuộc sống của tôi từ ngày đó.
Tham gia sinh hoạt trong clb thường xuyên chỉ trong 7 tháng, được tham gia những buổi liên hoan nhỏ của clb, tham gia offline sáo trúc đại học sư phạm kỹ thuật 1.1.2012, offline sáo trúc đại học quốc gia 7.2.2012, và nhất là sinh nhật clb 1 tuổi 26.2.2012 có lẽ là những điều may mắn với tôi. Được tìm hiểu, được học hỏi, được giao lưu với những người cùng đam mê giúp tôi nhận ra được nhiều điều trong cuộc sống...
Một phút bốc đồng và hoàn cảnh không cho phép khiến tôi rời xa clb vào tháng 5.2012 có lẽ là sai lầm của tôi? Chiếc áo của clb vẫn chưa một lần được khoác khiến tôi nhiều lúc buồn đến rơi nước mắt. Những lúc nhìn ngắm những bức hình, những video clip giao lưu của clb, không hiểu sao tôi rất buồn, cảm giác như đánh mất một cái gì đó quý giá mà chẳng thể nào tìm thấy được. Giá như tôi được tham gia, giá như tôi được góp một phần của mình vào đó thì có lẽ tôi đã không nuối tiếc thế này. Bỗng dưng tôi nhận ra, tôi chưa bỏ sót một thông tin nào của clb, phải chăng vì nó đã quá đỗi thân thiết, như một thói quen khó bỏ trong cuộc sống, để tôi có thể ôn lại những kỉ niệm đẹp, tìm về dòng sông êm đềm những lúc sóng gió? Buồn vì không được tham gia hoạt động của clb, nhưng vui vì thấy rằng clb ngày càng lớn mạnh, hoàn toàn đi ngược với suy nghĩ của tôi một năm về trước.
Cuộc sống là thế, có kẻ đến, người đi, có lúc vui vẻ, có lúc bất đồng. Hy vọng những người thay thế những người cũ sẽ luôn khoác những chiếc áo tươi sáng cho clb. Hy vọng mọi thành viên clb biết biến những lúc bất đồng thành những bài học kinh nghiệm. Hy vọng clb luôn mang ý nghĩa đẹp như tiếng sáo: nhẹ nhàng, yên bình, êm ả… để mọi người đến clb luôn tìm thấy nụ cười hạnh phúc. Và hy vọng clb sẽ luôn là kỉ niệm đẹp với tất cả mọi người, trong đó cá cả tôi – một thành viên đã cũ nhưng luôn ngắm nhìn clb từ phía xa…
…
P/s: Cảm ơn tất cả mọi người đã giúp mình có cảm xúc làm nên bài viết này. Đặc biệt cảm ơn video clip mừng sinh nhật 2 tuổi của clb. Bài viết còn nhiều sai sót, mong mọi người ném đá nhẹ nhàng. Xin cảm ơn mọi người đã dành chút ít thời gian đọc bài viết này ^o^